“Phàm dụng binh, trước phải tính đạo.” – Tôn Tử
→ Trước khi đánh, phải xem lòng dân có thuận, tinh thần có thông, tổ chức có vững.
Bên dưới là Văn Tào Ty, tương ứng với Phó Chủ nhiệm Chính trị, có nhiệm vụ điều phối hệ thống tổ chức, kỷ luật và kiểm tra việc thực thi nghị quyết. Cánh tay triển khai chủ lực của Văn Viện là các Văn Trợ Quan – những trợ lý chính trị chuyên phụ trách báo cáo tình hình, xây dựng tài liệu tuyên huấn, nắm bắt dư luận và tham mưu cho Thượng Lệnh trong các quyết sách liên quan đến con người.
Cuối cùng là lực lượng nền tảng – Văn Nhai Tốt, những nhân viên chính trị trực tiếp bám cơ sở, thực hiện tuyên truyền tại tổ – đội – tiểu đội, triển khai sinh hoạt chính trị định kỳ và phản ánh những biểu hiện lệch chuẩn về tư tưởng từ dưới lên.
📌 Cấu trúc biên chế như vậy không chỉ giúp phân rõ trách nhiệm, mà còn tạo điều kiện cho người nhập vai hiểu được từng mắt xích trong hệ thống chính trị quân đội – từ chiến lược đến thực thi.
Duy trì khí thế tư tưởng toàn đơn vị
Tổ chức sinh hoạt chính trị – tuyên truyền – giáo dục
Theo dõi, phát hiện, xử lý biểu hiện lệch chuẩn, suy giảm tinh thần
Kiểm tra kỷ luật, đề xuất nhân sự, khen thưởng – kiểm điểm
Phối hợp với Trại Võ Mưu để rèn luyện bộ đội toàn diện
Phản biện và điều chỉnh kế hoạch nếu phát hiện dấu hiệu mất đoàn kết hoặc bất ổn chính trị
“Kẻ giỏi đánh không phải người đập mạnh, mà là người giữ cho quân không tan.” – Tôn Tử
→ Viện Văn Lệnh là cơ quan giữ đoàn kết, ổn định tinh thần.
Với Trại Võ Mưu (Quan Võ): Văn Viện không can thiệp sâu vào điều binh, nhưng có trách nhiệm giám sát tư tưởng, điều chỉnh nhân sự và ổn định tinh thần trước – trong – sau tác chiến. Nếu phát hiện binh lính có biểu hiện khủng hoảng tinh thần, Văn Thượng Lệnh có quyền kiến nghị tạm hoãn mệnh lệnh.
Với Ty Nội Chính (Quan Nội Chính): Viện Văn Lệnh phối hợp trong công tác quản lý đời sống quân nhân, tổ chức phong trào, tuyên truyền, cũng như giám sát công bằng trong phân phối hậu cần.
Với Viện Chính Đạo (Cơ quan lãnh đạo tối cao): Văn Viện là cánh tay triển khai chủ trương đạo lý của Chính Đạo Sứ. Đồng thời, Văn Thượng Lệnh là thành viên chính thức trong Hội nghị Chính Đạo – có quyền phát biểu, phản biện và đề xuất nghị quyết về mặt tư tưởng.
“Tư tưởng thông – hành động mới thông”: Không bao giờ ra lệnh khi lòng quân chưa sáng.
“Dùng người bằng Đức – sửa người bằng Dẫn”: Tôn trọng giáo hóa hơn kỷ luật khô cứng.
“Người mạnh là người giữ được đơn vị không rạn”: Giữ đoàn kết là giữ sức mạnh tổ chức.
“Không để một ai bị bỏ lại sau lưng về tư tưởng”: Cả người vi phạm cũng cần được giáo dưỡng.
“Lấy vũ lực mà thắng, thiên hạ phục bằng sợ.
Lấy đạo lý mà dẫn, thiên hạ phục bằng tâm.” – Tôn Tử
Văn Viện Lệnh chính là đạo lý ấy.
Không có Viện Văn Lệnh, đơn vị có thể thắng nhanh – nhưng vỡ sớm.
Có Viện Văn Lệnh, đội ngũ tuy tiến chậm – nhưng thắng lâu dài, ổn định và nhân văn.