“Chiến tranh là đạo của sự lừa dối. Cho nên, có thể đánh thì giả vờ như không thể đánh; dùng thì giả vờ như không dùng; gần thì làm như xa; xa thì làm như gần.”
(Tôn Tử – Chương Mưu Công)
Ý nghĩa: Chiến lược không chỉ là sức mạnh mà còn là nghệ thuật giấu mình, đánh vào tâm lý đối phương. Người chỉ huy phải biết ngụy trang ý định và khiến kẻ địch rối trí.
“Người khôn ngoan sẽ luôn chọn lối đi của kẻ đi trước – để nếu không thể sánh bằng thì ít ra cũng có thể theo sát phía sau.”
Ý nghĩa: Học hỏi kinh nghiệm là cách tối ưu để rút ngắn sai lầm. Chiến lược tốt không chỉ là sáng tạo mà còn biết kế thừa từ thực tế đã chứng minh.
“Thời cơ là một phần sống còn trong mưu kế. Gió Đông không đến, mưu Kỳ Hoả thất bại.”
Ý nghĩa: Mưu kế dù tài tình đến mấy cũng cần thuận thời. Người trí giả không chỉ lập kế mà còn chờ thời điểm thích hợp để tung đòn.
Chiến lược 1: Đánh vào chiến lược
“Nếu bạn nắm được chiến lược của đối phương, bạn không cần đánh hắn – chỉ cần làm chiến lược ấy vô dụng.”
Ý nghĩa: Mọi kế hoạch đều có điểm yếu. Thay vì đối đầu trực diện, hãy phá vỡ từ bên trong cách kẻ địch đang vận hành.
Nguyên tắc 3: Giữ bí mật ý đồ
“Không bao giờ để người khác biết bạn đang làm gì. Nếu họ không biết mục tiêu của bạn là gì, họ không thể cản trở bạn.”
Ý nghĩa: Giữ bí mật là một loại mưu kế. Kẻ thành công thường không để lộ đòn tấn công cho đến khi mọi chuyện đã rồi.
Trong mô phỏng, người chơi có thể dùng “mưu kế” để đối phó với các tình huống bất ổn nội bộ.
Khi đơn vị bị chia rẽ, một số nhân vật (như Văn Thượng Lệnh hoặc Võ Hộ Tướng) có thể dùng mưu kế để giữ vững thế chủ động, như chuyển hướng dư luận, chia để trị, hoặc tạo “kẻ địch giả” nhằm củng cố đoàn kết.
Các trò chơi chiến thuật nhập vai nên gắn kết các trích đoạn này thành lời khuyên chiến thuật đi kèm mỗi lựa chọn trong tình huống.