🧩 TÌNH HUỐNG GIẢ LẬP SỐ 05 – “KHÔNG TÂM PHỤC KHẨU PHỤC”
🎭 Bối cảnh:
Sau quá trình sáp nhập các đơn vị huyện cũ, một Tổng Trấn Phòng Thủ mới được thành lập. Trong cuộc bố trí lại cán bộ:
Đồng chí Tùng, nguyên là Chỉ huy trưởng đơn vị A (giàu kinh nghiệm, được cấp dưới tin tưởng), được xếp làm Phó Võ Hộ Tướng.
Trong khi đó, đồng chí Quang, trẻ hơn, đến từ đơn vị B, lại được bổ nhiệm làm Võ Hộ Tướng – người đứng đầu Trại Võ Mưu.
Ban đầu, mọi việc diễn ra bình thường, nhưng dần xuất hiện các biểu hiện:
Đồng chí Tùng trì hoãn giao nhiệm vụ, thường hay phê bình cấp dưới ngay trước mặt cấp trên.
Một số cán bộ trẻ thân với Tùng không tham gia góp ý hoặc ngồi im trong hội ý tác chiến.
Trong các kế hoạch huấn luyện, Tùng thường trình riêng lên Chính Đạo Sứ, không thông qua Võ Hộ Tướng.
⚠️ Nguy cơ phát sinh:
Mất kỷ cương chỉ huy, khi có một "cái bóng lớn" lặng lẽ điều hành song song.
Cấp dưới không biết nghe ai, gây rối loạn trong triển khai nhiệm vụ.
Nếu để lâu, có thể dẫn đến “chia phe” giữa cựu nhân sự và nhân sự mới bổ nhiệm.
🎯 Nhiệm vụ nhập vai:
Bạn vào vai:
Chính Đạo Sứ (Văn Thượng Lệnh):
→ Có nên gặp riêng đồng chí Tùng để trao đổi thẳng thắn? Nếu Tùng vẫn giữ thái độ “cứng”, thì hướng xử lý là gì?Võ Hộ Tướng:
→ Có nên mạnh tay “chấn chỉnh đội hình”? Hay sẽ khiến mâu thuẫn sâu thêm? Làm thế nào để “thu phục mà không trấn áp”?Đạo Giám Sát:
→ Ghi nhận thế nào trong báo cáo nhận định cán bộ? Cần lập kế hoạch đánh giá định kỳ đặc biệt không?
🧠 Gợi ý chiến lược:
“Khi hai tướng cùng chia một trận địa, một người phải học cách rút lui – hoặc cả hai sẽ cùng bại trận.”
“Không có người không phục – chỉ có người chưa thấy mình có chỗ đứng xứng đáng.”
Theo Binh pháp Tôn Tử:
“Dụng nhân như dụng binh. Người cũ như ngựa già – không bỏ đi, nhưng phải đặt đúng xe đúng trận.”