Nhóm 1: các cán bộ từng xuất thân cùng một đơn vị cũ, thường xuyên gặp nhau ngoài giờ, chia sẻ riêng trên nhóm chat kín, hay thống nhất ý kiến trước các cuộc họp.
Nhóm 2: số còn lại, ít nói, lặng lẽ, cảm thấy bị cô lập, có người tỏ ra mất niềm tin vào sự khách quan trong đánh giá cán bộ.
Sự việc chưa có biểu hiện công khai, nhưng:
Trong các cuộc góp ý, các ý kiến thường phân thành 2 luồng rõ rệt.
Một số cán bộ đã phản ánh bằng đơn thư nặc danh gửi lên Viện Chính Đạo.
Làm suy giảm tinh thần đoàn kết – cốt lõi của “chỉ huy thống nhất”.
Khi có mâu thuẫn xảy ra, dễ bùng phát thành khủng hoảng.
Mất uy tín của người lãnh đạo nếu không xử lý tinh tế.
Bạn nhập vai:
Chính Đạo Sứ (Văn Thượng Lệnh):
→ Cần tổ chức buổi sinh hoạt chính trị chuyên đề về vấn đề gì? Làm thế nào để “gỡ nút” thay vì kết tội?
Võ Hộ Tướng:
→ Có nên điều chuyển tạm thời nhiệm vụ của một số cán bộ để phá vỡ “liên minh ngầm”? Nếu có thì căn cứ vào đâu?
Đạo Giám Sát:
→ Đánh giá mức độ nguy hiểm của nhóm kín này ra sao? Có cần mở cuộc khảo sát kín để nắm bắt tư tưởng?
Bè phái không luôn bắt đầu bằng âm mưu – mà bắt đầu bằng cảm giác cô đơn được kéo dài.
“Phá đám mây không bằng dồn gió” → Tạo môi trường chung, buộc phối hợp, giao việc liên nhóm.
Khi chưa có bằng chứng công khai, hãy chiến đấu bằng tư tưởng thay vì kỷ luật.
“Tổ chức là một cơ thể. Khi có khối u – không được cắt liền, mà phải biết chẩn đoán nguyên nhân, chọn thời điểm trị liệu.” – Tôn Tử