Đơn vị đang tổ chức hành quân dã ngoại kết hợp công tác dân vận tại một địa bàn vùng sâu. Trong quá trình di chuyển:
Một chiến sĩ trẻ (tên H.) bị người dân địa phương ngăn cản vì cho rằng đoàn quân đi qua ruộng nhà mình gây ảnh hưởng mùa vụ.
Lời qua tiếng lại, H. có thái độ nóng nảy, gạt tay vào vai người dân, khiến người này ngã ngồi xuống đất.
Sự việc được quay clip và phát tán lên mạng xã hội với tiêu đề: “Bộ đội hành hung dân già”.
Dù thực tế không nghiêm trọng, nhưng dư luận bắt đầu dấy lên phản ứng tiêu cực, đặt câu hỏi về tác phong quân nhân, mối quan hệ quân – dân, và yêu cầu xử lý công khai, nghiêm minh.
Mất lòng tin của quần chúng, ảnh hưởng hình ảnh Bộ đội Cụ Hồ.
Gây áp lực chính trị với chỉ huy đơn vị.
Dễ bị thế lực thù địch lợi dụng “phóng đại vụ việc”.
Bạn vào vai:
Chính Đạo Sứ (Viện Chính Đạo)
→ Có nên ra thông báo chính thức không? Làm sao để vừa bảo vệ tổ chức, vừa xử lý sự việc công khai – minh bạch?
Văn Thượng Lệnh (Phó chính trị)
→ Tổ chức buổi đối thoại, gặp gỡ người dân và tuyên truyền nội bộ ra sao để giữ lại niềm tin cho chiến sĩ trẻ, không biến lỗi nhỏ thành án lớn?
Đạo Giám Sát
→ Đánh giá sự việc theo hướng nào? Có phải sai phạm pháp luật không? Phân định ranh giới giữa thiếu kềm chế – và hành vi đáng kỷ luật như thế nào?
“Làm tướng giỏi không phải không có lỗi – mà là biết biến lỗi thành cơ hội để củng cố kỷ cương.”
“Chiến thắng một cuộc điều tra cũng là một loại chiến thắng – nếu biết giữ tâm lý, giữ hình ảnh, giữ lòng người.”