Sau đợt sáp nhập hai đơn vị cấp huyện, Ban Chỉ huy Phòng thủ Khu vực (Tổng Trấn) tiếp nhận hàng chục cán bộ, chiến sĩ từ đơn vị cũ về công tác.
Trong số đó, Trung úy Vũ Văn Quân, một nhân sự được đánh giá tốt về đạo đức, nhưng thiếu kinh nghiệm thực tế, được phân công làm trợ lý tác chiến tại Trại Võ Mưu.
Khi thực hiện nội dung luyện tập giả định:
Anh Quân đưa ra phương án triển khai đội hình rườm rà, không phù hợp với địa hình thực tế.
Trong một cuộc họp phối hợp, anh lúng túng khi trình bày kế hoạch, trả lời không rõ các phương án dự phòng, khiến đơn vị bị cấp trên phê bình.
Cán bộ cũ bắt đầu băn khoăn về chất lượng nhân sự sau sáp nhập, còn anh Quân cảm thấy mất tự tin – có ý xin chuyển công tác.
Cán bộ mới không thích nghi được, dẫn đến tự rút lui hoặc rơi vào trạng thái chống đối ngầm.
Mất đoàn kết âm ỉ giữa người cũ và người mới – ảnh hưởng chất lượng phối hợp.
Dư luận nội bộ râm ran: “Tại sao bổ nhiệm người thiếu thực chất vào vị trí mấu chốt?”
Bạn vào vai:
Văn Thượng Lệnh (Chính Đạo Sứ)
→ Là người lãnh đạo cao nhất, bạn sẽ giải quyết mối quan hệ tập thể – cá nhân ra sao để vừa giữ người tài, vừa giữ được khí thế?
Trưởng Trại Võ Mưu
→ Có đề xuất đánh giá lại năng lực trước khi bổ nhiệm? Làm gì để hỗ trợ mà không gây tổn thương cho người mới?
Quan Văn thuộc Viện Văn Lệnh
→ Cần làm gì để hỗ trợ người mới về mặt tư tưởng – tâm lý? Có thể tạo ra “vòng hỗ trợ chiến thuật” trong đơn vị không?
“Muốn dụng người, trước phải hiểu người. Không ném binh ra trận khi chưa rèn kỹ.”
“Tướng lĩnh khôn ngoan không chỉ biết thắng trận, mà biết làm cho quân mình không bỏ chạy trước khi đánh.”