Gần đây, trong một buổi làm việc của cấp trên tại Tổng Trấn Phòng Thủ X, một cụm từ xuất hiện trong biên bản nội bộ: “cần nghiên cứu điều động, sắp xếp đội ngũ cho hợp lý”.
Ngay sau đó, trên các nhóm kín và hành lang nội bộ, bắt đầu xuất hiện tin đồn rằng sắp tới sẽ có một đợt “luân chuyển cán bộ hàng loạt”, tập trung vào:
Cán bộ giữ chức vụ lâu năm
Những người chưa đạt chuẩn về chính trị nội bộ
Cán bộ trẻ sẽ “được đưa đi nơi khác để rèn luyện thử thách”
Biểu hiện xuất hiện:
Một số cán bộ tỏ ra lo lắng, mất động lực, né tránh ký vào các văn bản tổ chức.
Có người âm thầm tìm cách “gửi gắm” để được ở lại hoặc chuyển đến nơi mong muốn.
Trong cuộc họp tổ chức huấn luyện, nhiều ý kiến né tránh trách nhiệm với lý do: “đi cũng sắp đi, làm nhiều cũng vậy thôi”.
Lỏng kỷ luật, làm việc hình thức, chỉ lo “điều chỉnh vị trí” cá nhân.
Suy giảm niềm tin với tổ chức, nhất là từ cán bộ lâu năm.
Dễ xuất hiện tâm lý "mất phương hướng", đẩy nhau, phòng thân.
Bạn vào vai:
Chính Đạo Sứ (Văn Thượng Lệnh)
→ Có nên công bố lại chủ trương của cấp trên?
→ Tổ chức buổi định hướng tư tưởng theo hướng trấn an hay chủ động đối thoại?
Trợ lý tổ chức cán bộ (Viện Văn Lệnh)
→ Xây dựng bản “trả lời dư luận nội bộ” như thế nào để giữ tính định hướng mà không tạo phản ứng ngược?
Võ Hộ Tướng
→ Tổ chức lại công việc ra sao để giao nhiệm vụ thiết thực, tránh thụ động chờ “ai sắp bị chuyển đi”?
“Khi không biết mình còn bao lâu – thì người ta không còn thấy lý do để cố gắng.”
→ Phải làm cho cán bộ thấy mỗi ngày đều có giá trị thực tiễn và ảnh hưởng đến đánh giá dài hạn.
Tổ chức một diễn đàn kín, nơi mọi người được nói ra lo lắng → chuyển "thầm thì hành lang" thành "góp ý có kiểm soát".
Trích dẫn minh họa từ thực tế: người từng luân chuyển nhưng thăng tiến – để thay đổi định kiến “luân chuyển là hạ tầng”.
“Muốn quân tin vào sự sắp xếp – phải cho họ thấy mình đang dẫn đường, không phải lùa đi.” – Tôn Tử