Tuy nhiên, trong quá trình làm việc, đồng chí Hậu thường xuyên:
Chê bai cách làm của đồng đội trước mặt cấp trên.
Từ chối phối hợp với trợ lý hậu cần vì cho rằng “kém chuyên nghiệp”.
Có thái độ xem nhẹ vai trò của quan văn, từng buông lời: “Chính trị là hình thức thôi, quân sự mới là cốt lõi.”
Tình hình này khiến đội ngũ trợ lý ngày càng chia rẽ, nhiều người phản ánh “Hậu giỏi thật, nhưng không ai muốn làm việc cùng”.
Gây khủng hoảng ngầm trong nhóm cán bộ trẻ, ảnh hưởng đến tinh thần phối hợp nội bộ.
Đặt cấp chỉ huy vào thế khó: nếu không xử lý → mất đoàn kết; nếu xử lý mạnh → dễ bị phản ứng là “dập người giỏi”.
Gây lệch chuẩn tư tưởng nếu quan điểm “coi nhẹ chính trị” lan rộng.
Bạn vào vai:
Văn Thượng Lệnh: → Có nên tổ chức phê bình nội bộ? Nếu có thì theo hình thức nào để giữ uy tín và tránh “ném đá tập thể”?
Võ Hộ Tướng: → Cần giao nhiệm vụ gì tiếp theo cho đồng chí Hậu để thử thách cả về năng lực lẫn tinh thần phối hợp?
Đạo Giám Sát: → Có nên lập báo cáo tư tưởng với Viện Chính Đạo? Hành vi này có vi phạm gì về nguyên tắc tập thể?
“Dụng người không chỉ vì giỏi – mà vì có thể cộng sinh trong tập thể.”
Giao việc mang tính phối hợp bắt buộc, qua đó để người cán bộ tự điều chỉnh khi “thắng không ai chia – thua không ai chịu”.
Phản biện bằng dẫn dụ: trích lại các bài học từ Tam Quốc (ví dụ: Quan Vũ tài nhưng khinh người dẫn đến mất Kinh Châu) để thức tỉnh tinh tế.
“Tướng giỏi, không làm rối quân.
Người trí, không làm loạn đạo.
Lắm tài mà thiếu tâm – là cái gai giết tập thể từ bên trong.” – Tôn Tử